Bà An khẽ gật đầu nói: Thật ra chào buổi sáng một câu là đủ rồi.

TULAR:
Ánh mắt An phu nhân chậm rãi quét qua khuôn mặt Chu Jinglan

Đến tối hôm sau bà An mới biết chuyện.

TULAR:
Ông An có quyền lực đến đâu cũng không thể nắm được tay cầm

Bà An trầm ngâm một lúc rồi sắc giọng: “Những người liên quan đến chuyện hôm nay

TULAR:
Ánh mắt An phu nhân trở nên thâm trầm, nói: Trước khi Cảnh Lan gả vào An gia, ta đã từng mua gấm ở nhà Chu.

Bà An bực lắm nói: Mày làm gì ở đây?

TULAR:
Bà An khẽ gật đầu nói: “Hay quá!

Khi bà An nghe những lời đó, sắc mặt bà trở nên xấu xí và căng thẳng.

TULAR:
Thầy An và cô An đỡ tay từ trái qua phải

Bà An liếc nhìn anh nói: Thà anh đừng lớn

TULAR:
An phu nhân vén rèm xe lên nói: Thân thể Phùng Kiều không được khỏe.

An phu nhân sau khi khẽ hừ một tiếng, hình như lại nhớ tới cái gì.

TULAR:
Bà An thở dài nói: Giờ cũng muộn rồi.